Thứ Bảy, 19 tháng 5, 2012

Sao ngày xưa anh chẳng nói?


Cảm xúc đầu đời còn lưu đọng
của một cựu thành viên 10B Thăng Long
Xưa học cùng lớp, tôi thầm yêu,
                                   nhưng tha thiết…
Em là tất cả, là rung động đầu đời
Tôi thường tự ghép họ tên hai đứa,
Để mong được kết lứa, thành đôi…
Mỹ quay trở ném bom Hà Nội
Đạn bom rơi trên ngõ phố, sân trường
Từ đây, hai ngả chia đôi…
Tôi xa em với lời yêu chưa kịp ngỏ
Với tình đầu thầm nén chặt trong tim
Rồi giảng đường đại học,
Rồi tôi - em xa cách đôi miền…
Mỗi lần về thăm chốn cũ
Chầm chậm qua ngõ xưa,
Mong được gặp em,
   mà chẳng lần nào giáp mặt
Chắc em đã về ở bên chồng…
Tình cờ gặp em,
         nhưng trong tấm ảnh chung bè bạn
Em âm thầm ngồi góc xa
Ánh mắt xưa vẫn làm tôi xao xuyến, bồi hồi…
Tôi tìm thăm,
Em sống một mình với mẹ, bên căn gác nhỏ
Hương hoàng lan vẫn thoang thoảng đâu đây
Bên nhau, dòng kỷ niệm cũ ùa về…
Ngước mắt nhìn tôi, em khẽ hỏi:
- Sao ngày xưa anh chẳng nói?
Tôi lặng nhìn suối tóc đen xưa, nay đã điểm đôi sợi bạc
Lòng thắt se, mắt bỗng cay nhoà…
- Anh mong ước thời gian trở lại
Để cho anh được ngỏ một lời
Để hai ta được tựa bên nhau
Để ta được yêu, mối tình đầu, mãi mãi!
                                                          Phương Nam,
                             nhớ những ngày Hà Nội 40 năm trước (1972-2012)
Nhân đây, 10B-ThangLong xin tặng tác giả bài thơ trên:
- một tứ thơ của Nguyễn Thụy Kha:
Ðưa người yêu qua nhà người yêu cũ
Trong cơn mưa ban trưa
Thấy hồn mình tách thành hai nửa
Nửa ướt bây giờ nửa ướt xa xưa
- và một tứ thơ nữa, của Đặng Vương Hưng:
Bao giờ trở lại ngày xưa,
Nắng mưa chưa tỏ, buồn đau chưa từng
Em trong trắng đến vô cùng…
Còn anh trai tráng, trẻ trung… bất ngờ…

4 nhận xét:

  1. Gớm, bạn nào mà mới học cấp 2 đã phải lòng, yêu đương sớm thế?
    Ngày xưa, ngay tuổi cấp 3 cũng chỉ biết cống hiến cho hoài bão, lý tưởng, cho Tổ quốc-Nhân dân thôi, đâu đã biết cổ tay bạn gái cùng lớp "tròn hay vuông"?
    Vậy là bạn này "tha hóa, đồi trụy" trong tư tưởng từ nhỏ, bây giờ mới dám thổ lộ nhá...

    Trả lờiXóa
  2. Hôm qua con trai đi sự lễ trưởng thành ở trường về, người đầy mùi bia buồn buồn nói với mẹ
    - Chán quá, Chả cưa được đứa nào mẹ ạ !!!!!!
    Thầy chủ nhiệm nhận xét cháu là một học sinh rất ngoan mà thầy quý mến.

    Ơi các chàng trai 10B đã từng "Tha hóa" và chưa từng "tha hóa", Cách đây gần 40 năm đã có chàng nào về nhà nói với mẹ 1 câu kiểu như con trai tôi chưa????? :-P
    Nếu có thì mẹ sẽ nói sao ????? Còn tôi đang "bó tay"...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hừm, cả cháu trai và mẹ đều sai lầm.
      Cháu trai:
      - "Cưa" là cả một chuỗi thời gian, một buổi chưa là cái gì, chán làm gì, chán hơi bị sớm;
      - “Cưa” phải nhằm đối tượng xác định, chứ không phải đi ra chợ ra shop lựa chọn…;
      - Không việc gì mà phải về than với mẹ; thế thì nhờ mẹ đi “cưa” luôn đi
      Mẹ:
      - Không việc gì phải “lo lắng” cho con vì chuyện đó;
      - Thầm lặng kiểm tra ví nó, nếu hết tiền thì nhét vào cho nó vài “vé”…

      Xóa
  3. Mẹ không có "vé" con trai đành "Bồ côi" ... hơ...hơ.....

    Trả lờiXóa

Khi viết nhận xét, bạn hãy dùng tiếng Việt (font Unicode), có dấu (kiểu Telex);