Trần Tiên sinh
17-02-2012
Suốt từ Tết đến giờ, chưa nhậu bữa nào… Ngày cuối tuần, thứ Sáu 17-2, đám đệ tử mời đi nhậu. Đồ nhậu toàn “ốc sò cua mực” tươi rói. “Bạn nhậu” toàn mấy thằng chíp “nhóc tỳ”, sinh sau năm 1980 trở đi, chỉ biết nói chuyện mánh mung để làm ăn, lên lương, lên chức … Bỗng, có đứa đề nghị:
- Xin phép chú Ba, con lấy cây đờn, kêu một em chân dài đến hát tại chỗ, nghe chú?
- Ôkê! – Nghĩ bụng, chắc tụi này cũng chỉ hát “nhạc bô-lê-rô”, nhưng thôi kệ, cho nó “dzui”…
Rồi đàn ghi-ta được mang ra; phút chốc, một em chân dài "tới nách", phấn son, nước hoa, quần short jean cũng xuất hiện… Sau màn “ne-dzồ” [*] chào hỏi, giới thiệu là đến màn ca hát.
- Hát bài gì, anh Ba? – “Chân dài” hỏi.
- Tùy, tùy em… Cứ hát bài gì mà em thích! – Cũng vẫn thầm nghĩ rằng sẽ chỉ là mấy “bài bô-lê-rô” với giọng ca “ma-ri sến” mà thôi… Rồi bài mở đầu[2]:
Mỗi cánh thư về từ đảo xa, anh thường nói rằng, Trường Sa lắm xa xôi…
Nơi anh đóng quân là một vùng đảo nhỏ, bên đồng đội thân yêu
Chỉ có loài chim biển, sóng vỗ điệp trùng quanh đảo trúc san hô…
Trường Sa ơi, biển đảo quê hương, đôi mắt biên cương
Vẫn thấy anh sừng sững hiên ngang giữa sống cuồng bão giật,
Vẫn đêm ngày giữa biển khơi giữ đảo
Mong cánh thư về từ đảo xa, nơi thành phố này Trường Sa vẫn bên em...
Anh ơi có nghe lời người từ phố biển... khi ngọn triều dâng cao
Trông cánh chim bằng về đảo khơi
Thương nhớ sao vời người chiến sĩ Trường Sa ơi
Không xa đâu Trường Sa ơi…
Vẫn gần bên em vì Trường Sa luôn bên anh…
Ô, thật là bất ngờ, một giọng ca mượt mà… Thật tuyệt vời! “Dzô…, dzô…”! Rồi bài thứ hai[3]… cũng bất ngờ như bài thứ nhất:
Anh ở biên cương… nơi con sông Hồng chảy vào đất Việt,
Ở nơi anh mùa này con nước, lắng phù sa in bóng đôi bờ
Anh ở biên cương, biết rằng em năm ngóng tháng chờ,
Anh lại xuống sông Hồng cho thỏa nỗi em mong…
Em thương anh nơi chiến hào gặp rét, chiều nay đang đứng gác,
Lo canh giữ đất trời, áo ấm có lành không,
Hỡi anh yêu. người chiến sĩ biên thùy
Có gì đâu tấm lòng người chiến sĩ,
Có tình yêu bốn mùa vẫn ấm
Dù gió mưa, dù mùa đông
Vì rằng em, luôn ở bên anh…
Ở trên anh đầu nguồn biên giới, cuối dòng sông nơi ấy quê nhà…
Em ở nơi xa, cách mười sông ba núi bốn đèo,
Đem lòng mình gửi về miền biên giới
Anh ở biên cương sương lạnh giá buốt mùa đông tới,
Nơi quê hương em bước vào vụ mới
Hỡi em yêu, ở cuối sông Hồng
Thầy dòng sông sóng ngầu lên sắc đỏ
Biết là anh nhớ về em đó
Là chiến công, là niềm tin, là tình yêu
Ta gửi cho nhau...
“Dzô…, dzô…”! Đám "nhóc tỳ" phấn khích... Rồi bài thứ ba[4]:
Nơi anh đến là biển xa, nơi anh tới ngoài đảo xa
Từ mảnh đất quê ta giữa đại dương mang tình thương quê nhà
Đây Trường Sa, kia Hoàng Sa
Ngàn bão tố phong ba ta vượt qua vượt qua
Lướt sóng con tầu mang tín hiệu trong đất liền
Mắt em nhìn theo con tầu đi xa mãi
Giữa nơi biển khơi đang nở rộ ngàn bông hoa san hô
Cánh hoa đỏ thắm bao hy vọng anh gửi về tặng em
Ơi ánh mắt em yêu như trời xanh như biển xanh trong nắng mới
Nhớ cả dáng hình em mùa gặt nặng đôi vai
Vàng trăng sáng trên biển xa, vầng trăng sáng ngoài đảo xa Vẳng nghe tiếng ngân nga ru lòng ta bao lời ca quê nhà Đây Trường Sa, kia Hoàng Sa
Quần đảo đứng hiên ngang trên vùng xa ngời sáng
Tháng năm con tầu quen sóng cả quen gió biển
Mang cả màu nắng phơi giòn thêm ánh thép
Cánh chim hải âu bốn mùa về cùng anh vui ra khơi
Cánh hoa biển trắng là kỷ niệm anh gửi về tặng em
Cây súng khoác trên vai trăng đầu núi soi hình anh đang đứng đó
Nhắn về đất liền cánh buồm chở đầy tin yêu
Sóng ru mối tình đời thủy thủ càng thêm yêu
Đây con tầu ra khơi, đây con tầu ra khơi “
Dzô…, dzô…”! Rồi lại bài nữa[5]:
Ơi biến Việt Nam, ơi sóng Việt Nam !
Qua bao nhiêu thăng trầm mà chiều nay vẫn dịu dàng
Vùi sâu dưới đáy những gì yêu thương
Mỗi một tình yêu, mỗi một cuộc đời
Biển xanh vẫn nhắc những lời yêu thương
Biển lại hát tình ca biển kể chuyện quê hương
“Dzô…, dzô…”! Rồi lại nữa[6]:
Biển ồn ào em lại dịu êm,
Anh như con tàu lắng sóng từ hai phía,
Đất nước gian lao chưa bao giờ bình yên
Cơn bão chưa ngưng trong tâm hồn biết bao người
Anh đến buông neo nơi thăm thẳm ánh sao trời,
Anh đứng gác trời khuya đảo vắng
Anh vẫn thấy đời không lẻ loi, biển một bên và em một bên
Rồi… Không ngờ đám "nhóc tỳ" quá phấn khích... Và cứ thế - thật không ngờ - một “chân dài” với giọng ca mượt mà, tha thiết với những bài hát không ai sắp đặt, mà lại như có “một chủ đề”, phù hợp với ngày 17-2.
Thứ Sáu cuối tuần, ở một tỉnh lẻ, cách xa biên thùy, nhưng sát biển… Bất ngờ, vô tình (?) mà ý nghĩa.
-----------------------------------------------------------
[1] “Ne-dzồ” là nói lái của từ “dzô nè” (vô này); thường nói vui khi cụng ly.
[2] http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=pjTBixpZBf[3] http://mp3.zing.vn/bai-hat/Gui-Em-o-Cuoi-Song-Hong-Viet-Hoan---Anh-Tho/IW6IIZUC.html
[4] http://mp3.zing.vn/bai-hat/Noi-dao-xa-Trong-Tan/IWZB7DCF.html
[5] http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=kJKkmFQ6By